Người Làm Vườn (Bài Số 21)


captugdsfre

Đôi mắt băn khoăn của em buồn
Đôi mắt em buồn nhìn vào tâm tưởng
của anh
Như trăng kia muốn vào sâu biển cả.
Anh đã để cuộc đời anh trần trụi
trước mắt em
Anh không giấu em một điều gì
Chính vì thế mà em không biết gì
tất cả về anh
Nếu đời anh chỉ là viên ngọc
anh sẽ đập nó ra làm trăm mảnh
và xâu thành một chuỗi quàng vào cổ em
Nếu đời anh chỉ là một đóa hoa
tròn trịa, dịu dàng và bé bỏng
anh sẽ hái nó ra để đặt lên mái tóc em.
Nhưng em ơi, đời anh là một trái tim
Nào ai biết chiều sâu và bến bờ của nó
Em là nữ hoàng của vương quốc đó
Ấy thế mà em có biết gì biên giới của nó đâu
Nếu trái tim anh chỉ là một phút giây lạc thú
Nó sẽ nở ra thành một nụ cười nhẹ nhõm
và em thấu suốt rất nhanh
Nếu trái tim anh chỉ là khổ đau
Nó sẽ tan ra thành lệ trong
và lặng im phản chiếu nỗi niềm u uẩn.
Nhưng em ơi, trái tim anh lại là tình yêu.
Nỗi vui sướng khổ đau của nó là vô biên
Những đòi hỏi và sự giàu sang của nó
là trường cửu.
Trái tim anh cũng ở gần em như chính
đời em vậy
Nhưng chẳng bao giờ em biết trọn nó đâu.
(Rabindranath Tagore
– Đào Xuân Quý dịch)